Lịch sử phát triển Ariete

Kể từ khi NATO được thành lập, việc tiêu chuẩn hóa các trang thiết bị đã trở thành một trong những trụ cột quan trọng nhất trong hợp tác quân sự phương Tây. Điều này bao gồm cả việc các nước thành viên xây dựng lực lượng xe tăng theo tiêu chuẩn NATO và các quốc gia Châu Âu nhỏ hơn đã chọn mua Leopard 2 - niềm tự hào của một trong những nền cơ khí công nghiệp mạnh nhất thế giới là Đức - làm nền tảng cho lục quân cơ giới hóa và tăng - thiết giáp. Nhưng việc giữ được đoàn quân thiết giáp của chính bản thân và nghiên cứu, chế tạo chúng bằng chính khả năng của mình là vấn đề liên quan đến uy tín và thanh thế của cả một cường quốc, và đó là lí do các lực lượng quân sự hùng hậu nhất Châu Âu có những chiếc MBT của riêng họ - người Anh với Challenger 2, người Pháp với Leclerc và người Ý với C1 Ariete.

Bộ ba xe tăng này có nhiều điểm chung. Chúng là biểu tượng của danh dự quân đội. Việc chế tạo và bảo dưỡng chúng cực kỳ đắt đỏ - xét về hiệu suất thì chúng (Leclerc và Ariete) gần như tương đương với những chiếc Leopard 2 hiện đại hóa.

Trong 3 chiến tăng trên, có lẽ C1 có họ hàng gần hơn cả với phiên bản Đức của nó. Nó được phát triển bởi hai Tập đoàn quân sự OTO Melara và Fiat Iveco (liên doanh này được biết đến là CIO [Società Consortile Iveco Fiat - Oto Melara - Tập đoàn Liên doanh Iveco Fiat - Oto Melara] như là một phần của chương trình hiện đại hóa quân đội bao gồm cả một IFV (xe chiến đấu bộ binh) để thay thế cho chiếc M113 đang dần trở nên già cỗi (kết quả là chiếc VCC-80 Dardo [Phi tiêu]), một chiếc xe chống tăng (TD - Tank Destroyer) / hỗ trợ hỏa lực (FSV - Fire Support Vehicle) với thành quả là gia đình Centauro [Nhân mã], cùng với một chiếc tăng mới dự định sẽ thay thế cho chiếc M60 (biến thể M60A1) đang bị lão hóa của Hoa Kỳ và chiếc M47 (dù đã được hiện đại hóa sâu).

Trong quá trình phát triển, OTO Melara chịu trách nhiệm nghiên cứu thân xe, tháp pháo và hệ thống vũ khí, trong khi Iveco Fiat sẽ lo về động cơ, hệ truyền động và hệ thống treo.

Xe tăng Ariete được trang bị những hệ thống quang học hình ảnh số và kiểm soát hỏa lực thế hệ mới nhất, cho phép tác chiến bất kể ngày đêm cũng như có thể vừa chạy vừa bắn ở tốc độ cao. Chiếc xe tăng này có trọng lượng 54 tấn, dài 9,52 mét, rộng 3,61 mét và cao 2,45 mét. Xe có kíp lái 4 người, và không được trang bị hệ thống nạp đạn tự động.

Dự án bắt đầu vào năm 1984 và nguyên mẫu đầu tiên được chế tạo sau đó chỉ 2 năm cùng với 6 phương tiện chế tạo thử trước vào năm 1988. 6 nguyên mãu này đã trải qua thời gian thử nghiệm dài các năm sau đó với tổng quãng đường lên đến 16.000 km. Lô xe tăng sản xuất hàng loạt đầu tiên (18 chiếc) được dự định chuyển giao cho Quân đội Italia vào năm 1993 nhưng thực tế đã bị trì hoãn tới năm 1995 và đợt giao hàng cuối cùng hoàn thành trong tháng 8 năm 2002, có tất cả khoảng 200 chiếc C1 Ariete đã được sản xuất để thay thế cho tất cả các loại tăng cũ của lục quân Ý.